Giới thiệu về môn bóng bàn – lịch sử hình thành và phát triển

Tổng quan về bóng bàn

Bóng bàn là một môn thể thao trong đó hai hoặc bốn người chơi sử dụng cây vợt nhỏ để đánh một quả bóng nhẹ (trái bóng bàn) qua lại trên một chiếc bàn. Trò chơi diễn ra trên một mặt bàn cứng và được chia làm đôi bởi một tấm lưới. Quy tắc chung của bóng bàn là người chơi phải để quả bóng nảy một lần trên bàn của mình trước khi trả lại cho đối phương, sao cho quả bóng cũng nảy ít nhất một lần trên bàn của đối thủ. Mỗi người chơi ghi điểm khi đối thủ không thể trả lại bóng đúng quy tắc. Môn thể thao này tốc độ cao và yêu cầu phản xạ nhanh nhạy. Sử dụng xoáy để thay đổi quỹ đạo và đánh hạn chế lựa chọn của đối thủ là một cách để có lợi thế trong trò chơi.

Bóng bàn được quản lý bởi Liên đoàn bóng bàn quốc tế (ITTF), được thành lập vào năm 1926 và hiện có 226 hiệp hội thành viên trên toàn thế giới. Các quy tắc cơ bản của bóng bàn được ghi trong sách tay của ITTF. Ngay từ năm 1988, bóng bàn đã trở thành môn thể thao Olympic với một số nội dung thi đấu. Ban đầu, các nội dung thi đấu là đơn nam, đơn nữ, đôi nam và đôi nữ. Tuy nhiên, từ năm 2008, nội dung đồng đội đã thay thế các nội dung đánh đôi.

Giới thiệu về môn bóng bàn - lịch sử hình thành và phát triển

Lịch sử hình thành và phát triển của bóng bàn

Môn thể thao này có nguồn gốc từ Anh vào thời Victoria, ban đầu chỉ là một trò giải trí sau bữa tối. Có ý kiến cho rằng trò chơi ban đầu đã được phát triển bởi các sĩ quan quân đội Anh ở Ấn Độ vào khoảng thập kỷ 1860 hoặc 1870 và sau đó được mang trở lại Anh. Trong trò chơi đó, người chơi sử dụng sách dựng dọc giữa bàn làm lưới và hai cuốn sách nữa làm vợt, đánh quả bóng gôn qua lại liên tục.

Thuật ngữ “ping-pong” đã phổ biến trước khi công ty J. Jaques & Son Ltd của Anh đăng ký bản quyền vào năm 1901. Từ đó, “ping-pong” được dùng để đặt tên cho trò chơi sử dụng các thiết bị của hãng Jaques, trong khi các công ty khác phải gọi trò chơi này bằng tên “bóng bàn”. Tương tự, ở Hoa Kỳ, Jaques đã bán bản quyền trò chơi “ping-pong” cho Parker Brothers, và sau đó Parker Brothers đã đăng ký bản quyền cho thuật ngữ này vào những năm 1920, khiến các công ty khác phải đổi tên trò chơi của họ thành “bóng bàn” để tránh vi phạm bản quyền.

Bóng bàn đã có sự phát triển đáng kể dưới tác động của James W. Gibb, một người Anh đam mê bóng bàn. Ông đã phát hiện ra quả bóng celluloid trong một chuyến đi tới Mỹ vào năm 1901 và nhận thấy rằng nó rất phù hợp cho bóng bàn. Sau đó, E.C. Goode đã phát minh ra phiên bản vợt bóng bàn hiện đại hơn bằng cách thêm một tấm cao su nhão hoặc nén vào phần mặt vợt bằng gỗ. Bóng bàn ngày càng trở nên phổ biến và các giải đấu đầu tiên được tổ chức từ năm 1901. Năm 1902, giải vô địch thế giới không chính thức đầu tiên được tổ chức. Ban đầu, hệ thống tính điểm của bóng bàn tương tự như môn quần vợt.

Trong khi “Hiệp hội ping-pong” và “Hiệp hội bóng bàn” đã tồn tại từ năm 1910, một hiệp hội mới được thành lập vào năm 1921 và sau đó vào năm 1926, nó được đổi tên thành Hiệp hội bóng bàn Anh. Liên đoàn bóng bàn quốc tế (ITTF) cũng ra đời vào năm 1926. Giải vô địch thế giới chính thức đầu tiên được tổ chức tại Luân Đôn năm 1926. Năm 1933, Hiệp hội Bóng bàn Hoa Kỳ, hiện được gọi là Bóng bàn Hoa Kỳ, được thành lập.

Vào những năm 1930, Edgar Snow đã nhận xét trong tờ Red Star Over China rằng những lực lượng Cộng sản trong cuộc Nội chiến Trung Quốc có “niềm đam mê với môn bóng bàn kiểu Anh” mà ông thấy “kỳ lạ”. Sự phổ biến của bóng bàn giảm đi vào những năm 1930 tại Liên Xô, một phần do sự ưu ái dành cho các môn thể thao mang tính quân sự và không phải cá nhân, cũng như do suy nghĩ rằng trò chơi này có hại cho sức khỏe.

Vào những năm 1950, việc sử dụng cây vợt có hai lớp cao su trên một tấm cao su xốp đã thay đổi trò chơi bóng bàn một cách đáng kể, tăng cường tốc độ và xoáy. Công ty S.W. Hancock Ltd đã giới thiệu cây vợt này tới Anh. Vào giữa những năm 1980, keo tăng lực bắt đầu được sử dụng, làm gia tăng đáng kể xoáy và tốc độ của quả bóng. Điều này đã khiến người ta phải điều chỉnh thiết bị để làm “giảm tốc độ trận đấu”. Bóng bàn chính thức trở thành môn thể thao Olympic từ Thế vận hội năm 1988.

Giới thiệu về môn bóng bàn - lịch sử hình thành và phát triển

Các dụng cụ thi đấu bóng bàn

Bàn bóng bàn

Bàn bóng bàn có kích thước 2740mm x 1525mm x 760mm, được làm bằng gỗ hoặc bất kỳ vật liệu nào khác thỏa mãn độ nảy của quả bóng là 77%. Bàn bóng bàn là một mặt phẳng nhẵn và đồng nhất, được chia làm đôi bởi một tấm lưới.

Vợt bóng bàn

Vợt bóng bàn là một dụng cụ quan trọng để chơi môn thể thao này. Mỗi vận động viên khi tham gia tập luyện và thi đấu đều được trang bị một cây vợt bóng bàn để đánh quả bóng qua lại trên bàn. Vợt bóng bàn tương tự như vợt trong môn tennis hoặc gậy đánh bóng trong môn hockey. Cấu tạo của vợt bóng bàn bao gồm cốt vợt bằng gỗ và mặt vợt bằng cao su ở hai mặt. Hiện nay, có hai loại vợt bóng bàn: vợt dán sẵn và vợt tự dán. Vợt dán sẵn thích hợp cho người mới chơi, trong khi người chơi lâu năm và vận động viên chuyên nghiệp thường lựa chọn vợt tự dán để tùy chỉnh theo phong cách và sở trương của mình.

Quả bóng bàn

Quả bóng bàn có hình dạng hình cầu, bên trong là rỗng và vỏ bên ngoài được làm bằng chất liệu polymer tổng hợp hoặc celluloid. Quả bóng bàn thường có màu trắng hoặc cam, và được phủ một lớp bảo vệ bề mặt để tăng độ nhám.

Sân thi đấu

Sân thi đấu bóng bàn đơn giản chỉ là một mặt phẳng rộng đủ cho người chơi di chuyển thoải mái. Thông thường, thảm PVC được sử dụng để trải sàn thi đấu để tạo điều kiện tốt nhất cho các vận động viên.

Các giải đấu bóng bàn nổi bật

Giai bóng bàn vô địch thế giới (World Cup Table Tennis)Giải bóng bàn thế giới ITTF (ITTF Table Tennis World Tour)Championship World ITTF.Nội dung bóng bàn tại Thế vận hộiChampionship bóng bàn châu Âu (European Table Tennis Championship)

Giới thiệu về môn bóng bàn - lịch sử hình thành và phát triển

Các thương hiệu bóng bàn nổi tiếng

729 (Trung Quốc)Butterfly (Nhật Bản)DHS (Trung Quốc)Donic (Đức)Stiga (Thụy Điển)Joola (Mỹ)Yasaka (Nhật Bản)Nittaku (Nhật Bản)Xiom (Hàn Quốc)Tibhar (Đức)Double Fish(Trung Quốc)Stiga (Đức)

Related Posts